liếc mắt đưa tình truyện

Em đưa tay lên lau nước mắt, cảnh tượng này tôi đã thấy 2 lần trong một ngày, nó làm tim tôi cảm thấy nhức nhối, tôi chỉ muốn ôm chầm lấy em, vỗ về và an ủi em thôi. Thật tình thì tôi cũng chẳng biết phải an ủi em làm sao vì tôi chưa trải qua mất mát gì trong gia Nhưng càng như vậy, nước mắt càng mãnh liệt chảy xuôi. Nàng lặng lẽ mặc cho nước mắt trào ra, chống tay lên cửa, cuối cùng chậm rãi trượt xuống, ngồi trên sàn nhà. Nàng vùi đầu vào giữa hai đầu gối, thân thể khẽ run lên, nhưng lần này không có ai nắm vai hỏi nàng làm sao, cũng sẽ không có ai mở rộng vòng tay ôm lấy nàng nữa. Ngoài lề cuộc sống, một mãnh tình riêng tư của Oai và Trực ít ai trộm nhìn, hay ngờ vực là chúng nó "P.D". Trang tình sử được ghi lại từ thưở chúng nó bước vào lớp 9. Hai chúng nó có những lời "thầm thì" trong dạ về cái việc "thủ dâm". Chương 46: Liếc Mắt Đưa Tình Cuối cùng, ánh mắt Phác Tương Vũ trở lại trên người Cố Tĩnh Đình. Ánh mắt Phác Tương Vũ khiến Cố Tĩnh Đình hiểu được, Phác Tương Vũ đã giải quyết hết những rắc rối của cô, ít nhiều cũng có thể thở phào nhẹ nhõm. Trước mắt vẫn còn một đống hỗn độn này, phải giải quyết thế nào đây? Nói xong mắt Cố Lão gia tử liếc nhìn Tử Tình một cái thật thâm sâu làm Tử Tịnh rùng mình một cái rồi ông mới đứng lên chậm rãi rời bàn. Tay cầm chén của Tử Tình run lên, nàng có chút bất an, Lão gia tử ánh mắt đó là sao đây? chắc chắn chuyện lão muốn nói có liên harga paket tour padang 4 hari 3 malam. 偏向瞎子抛媚眼 Tác giả Kiều Diêu. Thể loại Hiện đại, ngôn tình, ngọt sủng, nhẹ nhàng, HE, từ thầy trò chuyển sang tình công sở. Tình trạng Hoàn. Độ dài 69 trạm và 4 quầy lưu niệm. Dịch Tha Beta Tha + Coco. Bìa + Banner Cá Li Ti Có PASS. KHUYẾN NGHỊ NÊN ĐỌC HƯỚNG DẪN GIẢI PASS TRƯỚC KHI ĐỌC TRUYỆN Cảm ơn Cá Li Ti đã tặng chiếc bìa và banner xinh xẻo như vậy cho bộ truyện đầu tay của nhà Tuu Tuuu🙆🏻‍♀️🙆🏻‍♀️ Mục Tế Vân – phó giáo sư đại học Nam Đại, học vấn uyên bác, chính trực nghiêm túc. Sở Chiêu Chiêu – học bá của học bá, tài đức vẹn toàn, khiêm tốn lễ phép. Tối nọ, tại quán bar Giang Thành. Sở Chiêu Chiêu trang điểm đậm đi làm thì bắt gặp Mục Tế Vân ở đó, ngón tay anh kẹp điếu thuốc đang đỏ lửa, áo sơ-mi phẳng phiu đã mở ba cúc đầu, cả người dựa lên sofa, dáng vẻ phong lưu lãng tử. Từ đó về sau, Sở Chiêu Chiêu dường như đã bị ghim rồi. Môn bắt buộc là anh, môn tự chọn là anh, đến cả luận văn tốt nghiệp cũng là anh. Phó giáo sư đại học trong ngoài bất nhất x Nữ học bá hai mặt. Nhân vật chính Sở Chiêu Chiêu, Mục Tế Vân, các nhân vật khác. Bản dịch này được đăng tải duy nhất tại Tuu Tuuu, cấm reup, cấm chuyển ver dưới mọi hình thức. Lời của Tha Truyện này trước đây đã có nhà dịch rồi, Tha cũng theo dõi bộ truyện này, nhưng đã bị nhà ấy drop nên Tha đành tự mày mò dịch lại. Thấy cũng có nhiều bạn muốn bộ truyện được dịch hoàn để đọc nên Tha cũng đã lập một tài khoản WordPress và đăng tải bộ truyện này cho các bạn đọc. Bộ truyện đã được edit, beta xong và đang trong tình trạng update dần. Mạch truyện của bộ truyện khá chậm, là một bộ truyện ngọt ngào, nhẹ nhàng, có yếu tố tình cảm gia đình, không có nhiều drama hay trắc trở. Đây cũng là một điều khiến Tha rất thích ở bộ truyện này. Ban đầu, mối quan hệ giữa hai nhân vậy chính là thầy – trò, và chỉ đơn thuần là thầy trò thôi. Thậm chí nam chính còn không nhớ nổi gương mặt nữ chính ra sao giữa một rừng đầu trong mỗi lớp học của mình. Điều khiến anh nhớ về nữ chính là giọng nói của cô vì trong lớp chẳng được bao nhiêu sinh viên hứng thú phát biểu với mỗi vấn đề anh đặt ra và phong cách viết mã vì những môn chuyên ngành của lớp nữ chính là do nam chính đảm nhiệm từ năm đầu vào trường cho đến khi tốt nghiệp. Còn nữ chính thì không có tý tơ tưởng nào với người thầy đẹp trai nhà giàu đứng trên giảng đường hàng tuần kia. Vì nữ chính từ nhỏ đã sợ thầy cô, đấy là tâm lý tự nhiên, và một phần là do nam chính ở trên trường luôn vô cùng nghiêm khắc, sơ hở là cho sinh viên học lại. Sau khi góp phần đánh rớt học bổng trị giá tám nghìn tệ của nữ chính, đó cũng là số tiền nữ chính mua thuốc chữa bệnh cho em gái, thì anh mới dần biết và chú ý hơn đến cô sinh viên học giỏi nhưng gia cảnh khó khăn này. Mỗi cá thể đều có những góc khuất riêng, hai người cứ vô tình mà tìm được sự đồng điệu trong tâm hồn, rồi chầm chậm mà ở bên nhau. Truyện gắn tag anh nam chính trong ngoài bất nhất là vì ở trước mặt những người không thân quen thì anh nghiêm túc khó gần còn khi ở cùng những người quá quen thuộc thì sẽ bày ra dáng vẻ chân thật của mình. Còn nữ chính hai mặt là do ban ngày thì là con ngoan trò giỏi, là con nhà người ta, còn ban đêm lại vào quán bar xa hoa bậc nhất Giang thành làm việc, chứ cũng chẳng phải tính cách hai mặt. Đặc biệt là nam chính tuy làm thầy giáo nhưng lại không phải dùng quyền của mình để tiếp cận hay hành hạ làm này làm kia gì nữ chính đâu. … “Giây sau, Mục Tế Vân lại đưa tay lên, vuốt vuốt cho sợi dây tua rua không bị rối. Động tác này tựa như bị kéo chậm lại, Sở Chiêu Chiêu thấy những ngón tay thon dài của anh lướt qua trước mắt, thấy anh nhẹ nhàng sửa lại dây tua rua, rồi thấy anh dắt dây tua rua từ phải sang trái. Lúc buông tay xuống, anh mỉm cười “Chúc mừng tốt nghiệp.” Trái tim của Sở Chiêu Chiêu, dường như vừa lỡ mất một nhịp. Nếu ban nãy Sở Chiêu Chiêu còn nghĩ lễ tốt nghiệp của mình sau này sẽ không có ấn tượng gì để kể lại thì ngay khắc này cô lại cảm thấy, bản thân cô sẽ nhớ thật kĩ ngày hôm nay. Mục Tế Vân đã cho cô một lễ tốt nghiệp trọn vẹn.” Mục lục Nơi có người thân, đó chính là nhà Xem tất cả bài viết bởi Tuutuuu Điều hướng bài viết Bạn đang đọc truyện Thiên Hướng Người Mù, Liếc Mắt Đưa Tình của tác giả Kiều Diêu. Sở Chiêu Chiêu trang điểm đậm đi làm thì bắt gặp Mục Tế Vân ở đó, ngón tay anh kẹp điếu thuốc đang đỏ lửa, áo sơ-mi phẳng phiu đã mở ba cúc đầu, cả người dựa lên sofa, dáng vẻ phong lưu phóng đãng. Từ đó về sau, Sở Chiêu Chiêu dường như đã bị ghim bắt buộc là anh, môn tự chọn là anh, đến cả luận văn tốt nghiệp cũng là yêu thích thể loại ngôn tình, bạn có thể đọc thêm Cô Cảnh Sát Đáng Yêu hay Xuyên Không Công Lược Nam Chính Là Cảnh Sát. - đọc truyện Online miễn phí Update nhanh nhất với đầy đủ các thể loại truyện hot, truyện hay và mới nhất như truyện ngôn tình, truyện đam mỹ, truyện sắc, truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, được cập nhật liên tục từ nhiều nguồn khác nhau tương tự như các nền tảng đọc truyện lớn nhất hiện nay như Nettruyen, SStruyen, truyenyy, truyenfull, dtruyen. Hỗ trợ đọc truyện trên mọi thiết bị. Liên kết hữu ích Phim sex không che Sextop1 LIÊN HỆ VỚI CHÚNG TÔI 49 Nguyễn Hoàng, Mỹ Đình, Nam Từ Liêm, Hà Nội, Việt Nam [email protected] 0967027999 Copyright 2021. All rights reserved Trạm 27Chiều nay hiệu suất làm việc của Sở Chiêu Chiêu rất thấp, lại vì là thứ sáu nên đồng nghiệp đều dần dần về hết, chỉ còn mỗi Sở Chiêu Chiêu ở công ngẩng đầu nhìn ra ngoài cửa sổ, vòm trời bên ngoài đã là một mảnh đen tuyền. Làm xong hết mọi việc, Sở Chiêu Chiêu xoa xoa bả vai mỏi nhừ rồi chuẩn bị viết nhật ký công tác của ngày hôm nay. Bỗng nhiên, phía lối đi truyền đến tiếng bước chân nặng nề, Sở Chiêu Chiêu tỉnh này rồi ai lại đến công ty?Cô chầm chậm quay đầu lại nhìn, bóng dáng một người đàn ông dần dần hiện ra Giám đốc Hà, Hà Quốc ta là người đứng đầu của bộ phận Phát triển, xuất thân từ một doanh nghiệp nhà nước, tác phong làm việc mang đậm thói quan liêu, người trong bộ phận Phát triển đều rất không ưa ông ta. Thấy ông ta quay lại công ty vào này, Sở Chiêu Chiêu cảm giác không được tự nhiên, cô sợ Hà Quốc Hoa sẽ nhắc nhở về vấn đề hiệu suất làm việc của đến cũng đã đến, Sở Chiêu Chiêu vẫn nên đứng dậy chào hỏi một tiếng “Giám đốc Hà, sao muộn rồi giám đốc còn đến công ty vậy ạ?”Hà Quốc Hoa giật bắn mình, nhìn lại thấy Sở Chiêu Chiêu, ông ta lập tức thở phào, “Ôi trời, tôi còn tưởng là ai chứ, cô là… sao muộn rồi cô còn ở công ty?”“Tôi còn chút việc chưa làm xong ạ.”Hà Quốc Hoa chậm rãi đi đến bên cạnh chỗ cô ngồi, “Ồ, vậy à… Đúng rồi, tôi nhớ rồi, cô đến đây thực tập… để tôi tính xem nào, gần ba tháng rồi, sắp tròn một quý đấy, cảm thấy thế nào?”Sở Chiêu Chiêu nói “Dạ khá tốt.”“Công ty chúng ta nổi tiếng với cường độ làm việc cao, cô có tiếp nhận nổi không?”“Vẫn ổn ạ, bình thường chị Đồng Đồng rất chiếu cố tôi.”Hà Quốc Hoa mỉm cười, ánh mắt thầm đánh giá Sở Chiêu Chiêu từ trên xuống dưới, “Nhìn không ra được một cô gái nhỏ bé như vậy lại có thể chịu nổi áp lực đấy.”Sở Chiêu Chiêu cùng ông ta nói chuyện phiếm đôi ba câu, rồi mới nhớ ra “Giám đốc Hà, sao giờ này rồi giám đốc còn quay lại công ty ạ?”Hà Quốc Hoa chỉ vào phòng làm việc của mình nói “Tôi để quên đồ trên công ty, phải quay lại lấy.”Ông ta vừa nói vừa đi về hướng phòng làm việc, đi được hai bước, ông ta quay đầu lại hỏi Sở Chiêu Chiêu “Tháng tới có buổi kiểm tra đánh giá thực tập rồi, cô thấy cơ hội được giữ lại của mình cao không?”Sở Chiêu Chiêu sợ nhất là trả lời mấy câu hỏi như vậy, cô sắp xếp từ ngữ cho thích hợp rồi mới dám nói “Tôi đã cố gắng hết sức mình rồi, chỉ không biết như vậy đã đạt được đến tiêu chuẩn của công ty chưa.”Hà Quốc Hoa cười “Cô qua đây với tôi.”*Trong phòng bao, Mục Tế Vân lơ đễnh nhìn chằm chằm hai con tôm trên con tôm một to một nhỏ khá tương xứng, được bày đối mặt nhau giống như hai người đang bái đường.“Tế Vân… Tế Vân.” Mục Tế Trạch thấp giọng gọi anh, “Ông ngoại đang nói chuyện với cậu đấy.”“Hả?” Mục Tế Vân thoắt ngẩng đầu lên, “Ông ngoại nói gì ạ?”Ông cụ Kỳ âm thầm trừng mắt nhìn Mục Tế Vân, “Tôi hỏi anh bao giờ thì khai giảng.”“Ồ. Ngày bốn tháng chín ạ.” Mục Tế Vân nói. “Vậy thì vừa tốt.” Ông cụ nói với Lưu Tư Hà, bố của Lưu Đồng “Xem thử khi nào Đồng Đồng có kỳ nghỉ phép, sắp xếp cho bọn trẻ chúng nó đi chơi với nhau.”Ông Lưu nghiêng người qua hỏi Lưu Đồng, cô cúi đầu ngại ngùng mỉm cười “Con sẽ về xin chỉ thị của sếp.” Mục Tế Vân khó hiểu nhìn ông ngoại của mình, thấy ông chẳng mảy may để ý gì đến mình anh liền nhìn sang Hồng gẩy gẩy chiếc vòng tay, nhàn nhạt lên tiếng “Tế Vân tuy là đang trong kỳ nghỉ nhưng thằng bé vẫn có công việc bận rộn, không thể nhất thời mà định được thời giờ đâu. Bố, bố cũng đừng cứ mãi làm chủ mọi việc của bọn trẻ thế.”Bà vừa dứt lời, Lưu Đồng lập tức thấy xấu nữ thường rất nhạy cảm, cô cảm thấy mẹ của Mục Tế Vân dường như không hài lòng về mình. Hơn nữa bà cũng không chừa lại mặt mũi cho thế lúc bà nói ra lời này, trong lòng Lưu Đồng không tránh khỏi mất trước Mục Tế Trạch từng nói với cô, mắt nhìn của bà rất cao, trước giờ chưa từng chấp nhận bất kỳ người bạn gái nào của Mục Tế Vân. Từng có một cô gái giành được cả giải thưởng Hắc Trì danh giá cho vũ công mà bà cũng không nhìn lọt đó nghe được những lời này, Lưu Đồng còn có một sự mong đợi kỳ lạ. Cô vô cùng tự tin về bản thân mình, cô có học vấn cao, có cả nhan sắc tướng mạo, năng lực trong công việc lại xuất sắc ưu tú, chắc chắn sẽ nhận được sự công nhận của một nữ cường nhân như Kỳ ngờ…Đúng lúc này, điện thoại của Lưu Đồng đổ chuông, cô đứng lên ra ngoài nghe máy cũng là để hóa giải bầu không khí gượng Đồng vừa đi ra, bầu không khí trong phòng bao trầm xuống nhanh cụ Kỳ cảm thấy con gái không chừa chút mặt mũi cho ông, nhưng lại không thể ở trước mặt người ngoài mà phát cáu, cho nên sắc mặt ông bây giờ trông rất khó Tế Vân nhìn mà buồn cười, anh thân là đương sự vẫn còn chưa lên tiếng, cứ ù ù cạc cạc bị lừa đến dùng bữa cơm này, mà hai người lại vì chuyện của anh mà bắt đầu đối phó nhau.“Chú Lưu, ông ngoại, con xin phép đi rửa tay một lát.” Mục Tế Vân đứng dậy xin cụ Kỳ nhìn anh, lạnh giọng nói “Đi nhanh rồi về.”Mỗi lần sắp xếp cho anh làm quen với cô gái nào, là y như rằng anh đi rửa tay cũng phải nửa tiếng mới quay về.“Vâng.” Mục Tế Vân gật đầu, mỉm cười đi ra ngoài.*Trên hành lang, giọng nói nôn nóng của Lưu Đồng vang lên.“Cần gấp trong nửa tiếng à?”“Tôi có sao lưu lại, nhưng đã để ở công ty rồi, bây giờ có không bị tắc đường thì trong vòng nửa tiếng cũng không về kịp.”“Như vậy đi, tôi sẽ gọi điện hỏi thử trong công ty còn người không.”Điện thoại vừa ngắt kết nối, Lưu Đồng nghĩ ngay tới Sở Chiêu Chiêu, cô là người duy nhất trong Bộ phận Phát triển có khả năng vẫn đang còn ở công ty tăng rồi có một khách hàng nước ngoài gọi điện cho cô, nói sắp đến giờ họp nhưng lại làm mất văn kiện quan trọng của sản phẩm, cần rất gấp. Lưu Đồng nhớ là cô đã lưu tệp đó lên màn hình chính của máy tính, bây giờ cách nhanh nhất là hỏi thử ở công ty còn ai gọi cho Sở Chiêu Chiêu, lần thứ nhất không ai bắt máy, phải đến lần thứ hai mới có người nghe.“Alo, Chiêu Chiêu à, em còn ở công ty không?” Lưu Đồng vừa hỏi xong, đúng lúc Mục Tế Vân từ phòng vệ sinh bước ra, anh gật đầu với Lưu Đồng rồi đi ngang qua người thấy hai chữ “Chiêu Chiêu”, anh bất giác đi chậm lại.“Em còn ở đó là tốt, bây giờ em vào văn phòng chị bật máy tính lên, mật khẩu là 76985431, trên màn hình có một tệp đề là Trí Thắng bên trong có một thư mục là Văn kiện bản pdf’, em nhìn thấy chưa?”Nửa giây sau, Lưu Đồng lại nói tiếp “Đúng rồi, bây giờ em gửi file đấy qua điện thoại cho chị đi.”“Ừ, được rồi.”Xử lý xong công việc, Lưu Đồng đang chuẩn bị tắt điện thoại thì trong đầu cô xoẹt qua một thứ gì đó, “Chiêu Chiêu, sao giọng em lạ vậy? Em khóc à?”“Không sao ư? Chị thấy giọng em không giống bình thường, có phải ốm rồi không?”Lưu Đồng nghe câu trả lời của Sở Chiêu Chiêu mà trong lòng dấy lên một tia hồ nghi.“Ồ, vậy à…mà sao muộn rồi em vẫn còn ở công ty?”“Chiêu Chiêu, em đừng tăng ca muộn như vậy, công việc không gấp, cuối tuần em về làm cũng được.”“Vậy nhé, nhớ về sớm một chút, trời tối rồi, em ra về chú ý an toàn.”Tắt điện thoại, Lưu Đồng chợt phát hiện Mục Tế Vân đứng cách cô một khoảng không là…. đang đợi cô?Lưu Đồng vuốt vuốt tóc mái, nói “Sao anh còn chưa vào?”Mục Tế Vân mấp máy môi, ánh mắt khẽ động, cuối cùng chỉ nói “Ra ngoài hít thở không khí.”Hai người đi vào phòng bao thì thấy ông cụ Kỳ và ông Lưu đang nói chuyện hăng say, người khác chen vào không Thanh Thụ là cựu viện trưởng Học viện Mỹ thuật của Nam Đại, đã về hưu được vài năm, vì thế mà tính khí có chút cổ quái đặc trưng của một nghệ thuật gia. Còn Lưu Tư Hà là một giáo sư chuyên ngành Tài chính, lại có hứng thú nghiên cứu về mỹ thuật, hai người họ có điểm chung, trò chuyện vô cùng Tế Vân nghĩ, còn nói là sắp xếp xem mắt cho mình, là dịp cho bọn họ hội ngộ thì Lưu Đồng ngồi được một lúc, trong lòng cứ bồn chồn không lẽ là do giác quan thứ sáu của phụ nữ nhạy cảm, cô cảm thấy Sở Chiêu Chiêu nhất định là xảy ra chuyện gì phút trôi qua, cô không thể tiếp tục ngồi đây nữa, cô đứng dậy nói “Bố, ông Kỳ, cô Kỳ, công ty con có chút việc, con xin phép đi trước.”Tất cả mọi người ngồi đây, trừ Mục Tế Vân ra thì ai cũng kinh ngạc nhìn cô.“Bây giờ sao? Gấp vậy à?”Lưu Đồng gật đầu, “Vâng, rất gấp ạ.”Ông cụ Kỳ có chút bất mãn mà ông Lưu cũng tỏ ra không vui.“Hôm nay là thứ sáu, còn có việc gì gấp mà phải quay về lúc này chứ…”Lưu Đồng không biết nên trả lời thế nào, đang lúc cô do dự thì Mục Tế Vân đột nhiên lên tiếng “Con đưa cô ấy đi.”Lúc này thì ông cụ Kỳ liền vui vẻ trở lại, “Được, con đưa Đồng Đồng đi đi, đi đường nhớ cẩn thận.” Kiều Diêu Hiện Đại Ngôn Tình Hoàn thành 69 Chương 4 Đề cử 535 Lượt đọc Mục Tế Vân là bổn hệ giáo thụ, học thức uyên bác, đứng đắn nghiêm túc. Sở Chiêu Chiêu là giáo cấp học bá, nhân phẩm học vấn đều ưu tú, khiêm tốn có lễ. Mỗ thiên, Giang Thành quán đêm. Nùng trang diễm mạt Sở Chiêu Chiêu trước đi làm, gặp Mục Tế Vân, hắn trong tay kẹp điếu thuốc, áo sơmi nút thắt cởi bỏ tam hạt, nghiêng dựa ở trên sofa, phong lưu lang thang. Từ đây, Sở Chiêu Chiêu giống như bị theo dõi. Môn bắt buộc là hắn, chọn môn học khóa là hắn, liên luận văn tốt nghiệp đều là hắn. Trong ngoài không đồng nhất đại học giáo thụ VS hai phó gương mặt nữ sinh viên Nội dung nhãn Đô thị tình duyên Tìm tòi mấu chốt tự Nhân vật chính Sở Chiêu Chiêu, Mục Tế Vân ┃ phối hợp diễn ┃ cái khác

liếc mắt đưa tình truyện